Tứa đỏ

[+link1]

[+link2]

Chicago tháng Mười
Cây vẫn còn xanh
Nhưng những ngọn cây đã bắt đầu tứa đỏ
Tứa ứ bầu trời
Tứa rứt gạch nâu.

Tứa đỏ
Tứa đỏ
Những gì quá đẹp thường làm ta tứa ra
Những gì quá sống làm ta đột nhiên thoi thóp
Chỉ sợ máu chóng cạn
sống được bao lâu

Tứa đỏ
Tứa đỏ
Tứa đỏ
Gắp tứa đỏ vào bài thơ mới làm
Rồi ngồi ngắm bài thơ
Không dám ăn
Không dám nghĩ
Một tháng nữa thôi
Khi đã tứa hết rồi
Chỉ còn khô cành

Đã gắp tứa đỏ vào thơ
Để sau này rỏ lên rỏ lên
Ôi, không dám đụng vào
nó sẽ lan ra khắp tay mình.

25 Oct 2011
LHL