Faithfully flat

Ngô Bảo Châu – Thích Học Toán

[+link Thích học Toán]

[+link Facebook]

Vào dịp này năm ngoái, Ly nói với tôi về một tác phẩm nghệ thuật với nền là các khái niệm toán học. Lúc bấy giờ, tôi không thể hình dung được nghệ thuật tạo hình sẽ phản ánh những khái niệm trừu tượng của toán học như thế nào. Dần dần tôi hiểu ra rằng, ý tưởng của Ly dường như còn táo bạo hơn thế.

Thế giới in vào tư duy ta hình ảnh của nó. Thế giới không thuộc về ta, ta chỉ sở hữu hình ảnh của nó*. Hình ảnh đó là khái niệm, ý tưởng và lời. Khái niệm và ý tưởng là những gì quý nhất mà nhà toán học có thể đem đến cho người khác. Thế thưng giải thích một khái niệm, một ý tưởng sao khó thế. Cứ nhìn học sinh của tôi trong lớp thì rõ. Lời nói, nếu là lời chân thành, là món quà quý nhất mà người ta có thể đem tặng nhau. Thế nhưng cho hay nhận một lời chân thành cũng thật khó.

Ly muốn dùng những đường chỉ mỏng manh thêu trên lụa trắng để thể hiện cái còn cái mất của những lời mà chúng ta nói với nhau.

Đó là cách mà tôi hiểu về tác phẩm của Ly, nhưng không biết có đúng không.

——-

*sở hữu hình ảnh là trích dẫn từ Borges. Câu cuối cùng trong truyện Ulrika của Borges là “C’est la première et la dernière fois que je possède l’image d’Ulrika. – nbc