Ly gọi Chuông mưa…

Lưu Trọng Văn

[+link Rain Bell – public art proposal since 2012 by LHL]

[+link]

Chuông mưa…

Gã cafe với Hoàng Ly ở Sàigon phố.
Ly, thơ.
Ly, hoạ sĩ
Ly, nghệ sĩ nghệ thuật công cộng.

Gã biết Ly khi cô nàng còn mặc áo dài trắng học trò. Mắt to, đa cảm, cái nụ cười chùm lên nét tươi xinh là nửa phần mong manh, nửa phần ngẩn ngơ.

Ly cho gã xem mô hình một chiếc chuông kính khổng lồ mà Ly dự tính sắp đặt ở Chicago, Mỹ. Ly bảo, chiếc quả lắc chuông là con đường vào. Du khách bước vào thế giới của chuông trên con lắc ấy mỗi bước đi chuông…ngân. Ly bảo ngồi bên trong ngước lên bầu chuông kính xanh sẽ thấy được mưa.

Ly gọi chuông mưa.

Gã ngẩn ngơ trước ý tưởng đầy chất thiền và chất thơ của cô gái vừa ba đêm không ngủ vì gỡ công trình thép Thuyền nhà thuyền sau đợt triển lãm đình đám tại Thảo Điền.

Mới đây Nguyễn Anh Tuấn giám đốc điều hành Diễn đàn Toàn cầu Boston có rủ gã tham gia dự án Hoà giải Toàn cầu. Gã nghĩ mãi biểu tượng cho sự hoà giải nhân loại là cái gì đây. Nghe Ly nói về cái chuông mưa, gã thích quá.

Con người ngồi im lặng trong chiếc chuông này nghĩ về mình, hoà giải với chính mình. Gã nghĩ con người không thể hoà giải với bất cứ ai nếu chưa hoặc không biết cách hoà giải với chính con người đầy mâu thuẫn, đầy chất bụi đời và hoa đời của mình.

Trong tiếng chuông ngân của chính tâm hồn mình, trong tiếng tí tách hay hợp xướng mưa rơi của trời đất, con người lắng rồi lặng… nghe: Thanh âm của mình, dò dẫm, chấp chới, dệt tơ… tình, dệt tơ… đời trên chiếc khung cửi muôn màu sắc, muôn thần linh, muôn sắc tộc… muôn buồn vui.

Ly tỏ ra thích thú với sự thêm bớt của gã với công trình nghệ thuật sáng tạo của mình.

Ly hỏi, vậy sẽ đặt tên chiếc chuông ấy là gì?

Vẫn chuông mưa…

 

Lưu Trọng Văn

Sài Gòn 9/10/2017